Thoughtful Fridays #6: Không có va vấp thì không có sự tăng trưởng
Không có ngã đau thì không biết cách tự đứng dậy.
Happy Friday! Mình hy vọng bạn đã có một tuần làm việc thật tốt, học hỏi được nhiều, làm được nhiều việc, và có nhiều niềm vui. Như thường lệ, hôm nay chúng ta sẽ có Thoughtful Fridays nơi mình chia sẻ những thứ không thực sự liên quan đến Marketing, có thể là các trải nghiệm sống hoặc những thứ mà mình đã chiêm nghiệm trong tuần. Mình hy vọng các chia sẻ ngoài lề này đâu đó sẽ có ích cho bạn.
Kể từ khi tốt nghiệp đại học vào tháng 6 năm 2013 cho đến bây giờ, mình đã trải qua rất nhiều công việc. Sơ qua là thế này:
Marketing Assistant cho một công ty kế toán, thực tế mình chỉ là chân chạy việc vặt
Nhân viên chăm sóc khách hàng cho một trung tâm tiếng Anh
Trợ lý đào tạo cho một cô làm chủ một trung tâm đào tạo tiếng Anh và kỹ năng cho giới trẻ mới thành lập
Dạy tiếng Anh
Nhân viên biên tập nội dung
Nhân viên viết báo
Technical Content Writer
Senior Content Writer
Content Manager
Freelance Content Writer
Digital Marketing Executive
Email Marketing Specialist
Ecommerce Coordinator
Ecommerce & Digital Marketing Manager
Ecommerce Marketing Specialist
Thường qua mỗi một vị trí theo dòng thời gian, người ta sẽ trưởng thành hơn, cứng cáp hơn và có lẽ công việc lương lậu cũng sẽ đi lên. Nhưng ở trường hợp của mình thì không hẳn như vậy. Có thời điểm nhảy việc và chuyển sang việc mới đúng là có sự tiến triển theo chiều hướng tích cực, nhưng có thời điểm lại bước vào một công việc còn tệ hơn công việc trước. Cũng có thể là dòng đời xô đẩy, nhưng nhiều hơn đó là vấn đề của bản thân mình.
Mình của ngày xưa mặc dù nội lực mạnh mẽ, mình chưa bao giờ ngừng cố gắng nhưng cái sự tự ti lại ăn sâu vào máu của mình rồi. Thành ra, cùng bên trong một con người, nửa thì nỗ lực đi lên, nửa thì lại kéo xuống, không khác gì giẫm chân tại chỗ.
Mỗi lần đi làm mà phạm phải điều gì sai là y như rằng mình sẽ dằn vặt bản thân mấy ngày, thậm chí cả tuần. Nhiều khi chỉ là lỗi nhỏ như viết sai chính tả, bị sếp nhắc nhở (mặc dù sếp nhắc nhẹ nhàng thôi, không có quạu lên), đi làm muộn, nói gì đó khiến cả phòng cười, bị trêu đùa… mình đều suy nghĩ. Rồi khi phải thuyết trình trước cả nhóm, dù đã cố gắng hết sức nhưng mình vẫn thấy mình chưa làm tốt, đáng lẽ cần phải dành nhiều thời gian hơn để trau chuốt nội dung và cách trình bày. Lúc nào mình cũng nghĩ tới hai từ: “đáng lẽ….”, “giá mà…”
Nhưng khi đã va vấp nhiều và đã trải qua nhiều môi trường làm việc, bản thân mình cũng phải lớn lên. Mình hiểu rõ thói nghĩ ngày xưa của mình thật tệ hại. May là mình đã bừng tỉnh đúng lúc, chứ không thì giờ không biết là sẽ thành ra cái gì nữa.
Thật ra thì mỗi người đều có các điểm yếu đúng không? Làm gì mà có ai hoàn hảo được. Ai cũng có lúc này lúc kia. Vấn đề là chúng ta cần chấp nhận, cải thiện và nghĩ tích cực lên trong các hoàn cảnh. Thực hiện được điều này thì cái gì cũng giải quyết được.
Bây giờ nếu như mình trình bày ý tưởng với sếp, mà sếp cho feedback bảo là ý này chưa được, cần phải làm lại thì mình sẽ nhắc bản thân như dưới đây:
“Ok, không sao, sếp nói đúng, mình nghĩ chưa được chuẩn lắm. Cần phải cẩn thận hơn, suy nghĩ kỹ hơn rồi mới chia sẻ với sếp. Mình nhanh nhẩu quá thành đoảng. Phải rút kinh nghiệm.”
Hoặc tuần trước, mình viết lại nội dung cho chính sách Shipping và Returns. Mình gửi sếp review, sếp bảo mình sửa lại một số câu từ, sếp nhắc mình cần đứng về phía khách hàng. Sửa đi sửa lại mấy lần thì sếp mới duyệt. Mình có chút buồn nhưng mình đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ như thế này:
“Tiếc quá, mình đã nghĩ theo đúng ý sếp, nhưng sau đó chẳng hiểu sao mình lại thay đổi. Mình lại không viết từ góc nhìn khách hàng là you…. mà lại chuyển thành we… Lần sau mình sẽ cẩn thận hơn, không vội vàng gửi sếp mà rà soát lại, đọc kỹ copy, đảm bảo là đặt khách hàng làm trung tâm trước.”
Hoặc như hôm trước, mình và sếp họp với một bên đối tác. Mình có đặt một câu hỏi và không được tiếp nhận tốt lắm. Mình đã từng rơi vào hoàn cảnh đó nên mình không để bản thân bị hụt hẫng:
“Không sao, do mình đặt câu hỏi không đúng thời điểm, sếp và Logan đang trao đổi giữa chừng mà mình nhảy vào. Câu hỏi cũng không được rõ ràng lắm. Mình cần rút kinh nghiệm hơn, nên lựa chọn đúng lúc để đặt câu hỏi và đảm bảo là trình bày dễ hiểu, không vòng vo tam quốc.”
Bạn không biết là mình đã rèn luyện cách nhắc nhở bản thân như thế nào nhiều đến thế nào đâu. Hồi đầu thử thì thấy gượng gạo. Nhưng mình kiên trì luyện tập phải tìm cách xoay chuyển tình huống theo hướng tích cực, theo hướng học hỏi và cải thiện, chứ không để bị cuốn vào suy nghĩ dằn vặt bản thân. Mình đã làm được đó. Bây giờ mình dù có làm sai điều gì hay sếp có feedback không hay, mình cũng không nản chí tí nào. Mình luôn tâm niệm đó là cách để mình trưởng thành.
Không có va vấp thì không có lớn lên. Không có ngã đau thì không biết cách tự đứng dậy. Thật vui vì cuộc sống có nhiều trải nghiệm để chúng ta liên tục được chiêm nghiệm và rèn giũa bản thân phải không? Nếu bạn có điều gì ý nghĩa thì hãy chia sẻ với mình nhé. Mình rất muốn được lắng nghe câu chuyện của bạn.
Cuối tuần vui nha.